Dare Me – Đừng Thách Tôi | Tài liệu mới
Tìm kiếm
Generic filters
Exact matches only

Dare Me – Đừng Thách Tôi

NHẬN TÀI LIỆU MỚI MỖI NGÀY QUA EMAIL
(Xác nhận qua email sau khi nhập)

Hãy nhập email của bạn:


0
(0)

Giới thiệu sách Dare Me – Đừng Thách Tôi – Tác giả Megan Abbott

Dare Me – Đừng Thách Tôi

DARE ME là cuốn tiểu thuyết của tác giả có sách bán chạy nhất Megan Abbott. Đây là cuốn sách tâm lý giật gân/ ly kỳ (thriller) về sự đua tranh, nỗi ám ảnh và tuổi trẻ của các cô gái. Cuốn sách đã được làm thành phim truyền hình và chiếu trên hệ thống Netflix.

Addy Hanlon đã luôn là người bạn thân nhất và đáng tin cậy nhất của Beth Cassidy. Beth đưa ra quyết định và Addy sẽ thực hiện. Mọi chuyện cứ theo trật tự đó và điều này đã đưa họ tới đỉnh cao của thời trung học. Giờ thì họ là học sinh năm cuối trung học, thống trị đội cổ vũ vốn đầy tính cạnh tranh. Những cô gái khác sợ hãi và làm theo họ. Cho đến khi một huấn luyện viên mới, trẻ trung xuất hiện.

Lạnh lùng và oai vệ, huấn luyện viên này giống như một đại diện của thế giới người lớn, nằm ngoài tầm kiểm soát của Addy và Beth. Huấn luyện viên Colette French đã kéo Addy và những thành viên khác của đội cổ vũ vào cuộc sống của mình. Chỉ có Beth, vốn không thoải mái trong hệ thống mới này, vẫn nằm ngoài “vòng tròn vàng” của huấn luyện viên. Beth bắt đầu một chiến dịch âm thầm nhưng dữ dội để giành lại vị trí “số một” của mình – cả với đội cổ vũ và với Addy.

Thế rồi, một vụ tự tử đã khiến việc điều tra của cảnh sát tập trung vào huấn luyện viên và đội cổ vũ. Sau cảm giác sốc và buồn bã ban đầu, Addy cố gắng tìm ra sự thật đằng sau vụ việc đó – và nhận ra rằng, ranh giới giữa lòng trung thành và tình yêu thương có thể là một vùng nguy hiểm.

Những cảm xúc mãnh liệt của các cô gái mới lớn được thể hiện rất thật trong cuốn sách gay cấn này. Đó là sự khám phá không do dự về tình bạn và tham vọng. Tác giả Megan Abbott – người đã từng giành nhiều giải thưởng – đã hoàn toàn kiểm soát được câu chuyện vô cùng căng thẳng này, và làm cho nó vừa hồi hộp, vừa ly kỳ như chính tuổi teen vậy.

Dare Me - Đừng Thách Tôi

Dare Me – Đừng Thách Tôi

1. Thông tin chi tiết

  • Tên sách: Dare Me – Đừng Thách Tôi
  • Mã hàng 9786043174199
  • Nhà Cung Cấp BÁO TIỀN PHONG
  • Tác giả: Megan Abbott
  • NXB Báo Sinh Viên VN – Hoa Học Trò
  • Ngôn Ngữ: Tiếng Việt
  • Trọng lượng: (gr) 380
  • Số trang: 350
  • Hình thức: Bìa Mềm

2. Đánh giá Sách Dare Me – Đừng Thách Tôi

Đánh giá Sách Dare Me - Đừng Thách Tôi

Đánh giá Sách Dare Me – Đừng Thách Tôi

1 Sách tốt.Giao hàng cực kỳ nhanh,sớm trước dự đoán 2 ngày.

2 Sách hay!

3 Giao hàng nhanh, đóng gói cẩn thận, nội dung oke.

Review sách Dare Me – Đừng Thách Tôi

Review sách Dare Me - Đừng Thách Tôi

Review sách Dare Me – Đừng Thách Tôi

Trích đoạn cực ly kỳ từ tiểu thuyết Dare Me (Đừng thách tôi!): Thức giấc nửa đêm

Tôi đang ngủ say lắm rồi thì nghe thấy tiếng động ấy.

Tiếng điện thoại của tôi, rung lên cọ xát vào sàn nhà.

Tôi với lấy điện thoại, cảm thấy nó đang rung bần bật trong tay. Làm ơn không phải là Beth.

Cuộc gọi đến: Huấn Luyện Viên, và ảnh chụp yêu thích nhất của tôi, từ cái đêm sau khi đánh bạiđội Cougars, Huấn Luyện Viên ngồi trên mui xe của tôi, ăn mừng phủ phê và phấn khích.

“Addy,” tiếng thì thầm vang lên. “Addy, cô trượt chân trên sàn. Cô nhìn thấy anh ấy và cô trượt trên một cái gì đó, cô không biết đó là gì.”

“Huấn Luyện Viên? Chuyện gì đang xảy ra vậy ạ?” – Tôi mệt mỏi nói với giọng ngái ngủ.

“Cô cứ nhìn vào đôi giày thể thao của mình và tự hỏi có gì trên đó. Vết đen đó là gì.”

Tôi nghĩ rằng tôi đang mơ.

“Huấn Luyện Viên,” – tôi nói, lăn người, cố gắng chớp mí mắt để trở nên tỉnh táo. “Cô đang ở đâu? Chuyện gì đang xảy ra vậy?”

“Có chuyện rồi, Addy. Cô nghĩ vậy. Nhưng đầu cô…”

Giọng của cô rất lạ, mỏng và như rơi vào hư không.

“Huấn Luyện Viên – Colette. Colette, cô đang ở đâu?”

Một khoảng dừng, âm thanh ngắc ngứ, khản đặc phát ra từ cổ họng cô. “Tốt nhất là em nên đến, Addy. Em nên đến đây đi.”

*

Tôi chắc chắn rằng những tiếng động mình tạo ra không đủ để bất kỳ ai nghe thấy, nhưng nếu có, cũng sẽ không có ai phản ứng gì, kể cả khi tôi mở cửa ga-ra, phóng xe ra ngoài đi chăng nữa. Đôi khi, thậm chí tôi còn không cố giữ yên tĩnh. Đôi khi tôi bật hết đèn lên, để lại một đường dẫn sáng rực từ phòng ngủ đến nhà để xe cho tới khi bình minh lên, mà chẳng ai nói một lời.

Nhưng tối nay, tôi không làm vậy.

Tôi cố gắng không nhìn vào điện thoại của mình, nơi chứa đầy những tin nhắn đã được gửi đến lúc tôi đã ngủ rồi – tất cả đều từ “ma cà rồng” Beth, hình như nó không bao giờ ngủ và đêm nay dường như đặc biệt thích suy đoán lung tung.

Nhưng giờ tôi không thể dừng lại để đọc chúng.

Gần đến công viên Wick, tôi thấy The Towers, khu chung cư phức hợp khổng lồ duy nhất ở Sutton Grove, mặc dù nó thậm chí không có cảm giác giống Sutton Grove, mà trông như giống như một bãi đáp mỏng manh cho một hộp thép thả từ trên cao xuống.

Hồi trước tôi có đến đó một lần, để đón Huấn Luyện Viên và đưa cô về trường lấy xe.

Nơi đó là một trong những minh chứng cho khu vực phát triển mới nằm phía trên cao ở dốc núi Sutton, nó cheo leo ngay rìa dốc núi, một nửa số căn hộ không có người ở vì không ai muốn sống cạnh tuyến đường liên bang suốt ngày phải nghe tiếng xe cộ gầm rú.

Nó đã lắm, Addy, Huấn Luyện Viên từng nói. Giống như một lâu đài hoang vắng. Em có thể la hét, gào thét, lớn cỡ nào cũng được…

Tôi nhớ khi tôi vừa dừng xe lại, Will đã vẫy tay từ cửa kính ở sảnh, mặt và cổ anh ấy đỏ bừng, giống như cô. Tóc anh ướt và chải ra sau bóng mượt. Và Huấn Luyện Viên chạy đến xe tôi trong khi vẫn đang cố gắng xỏ chân vào chiếc giày trái.

Khi cô mở cửa, người cô tỏa ra một mùi tanh nồng nặc.

Gương mặt cô rạng rỡ, chân phải cô vẫn run.

Tôi không thể rời mắt khỏi cảnh tượng ấy.

Nhưng đó là vài tuần trước, vào giữa ban ngày, chứ còn bây giờ thì tôi không thấy có gì trông quen thuộc cả. Tôi phải lái ba vòng quanh khu phức hợp để tìm đúng tòa nhà và sau đó tìm thấy tên của Will trên tấm bảng lớn có đèn phía trước.

Đầu tôi văng vẳng giọng nói của Huấn Luyện Viên trên điện thoại.

“Bây giờ anh ấy có ở đó không,” – tôi hỏi, bụng nôn nao. “Will có đi cùng cô không?”

“Có,” cô nói. “Anh ấy ở đây.”

“Anh ấy có sao không?”

“Cô không nhìn được,” cô nói. “Đừng bắt cô phải nhìn.”

*

Cô không nói bất cứ điều gì qua bộ đàm thang máy, chỉ lẳng lặng bấm nút cho tôi vào.

Tai tôi chỉ nghe tiếng ong ong, giống như những đợt tập dượt phòng chống lốc xoáy ở trường tiểu học, còi báo động quay tay vang lên inh ỏi, tất cả chúng tôi khom người, quay mặt vào tường tầng hầm, đầu cúi xuống chạm ngực. Beth và tôi ghì chặt vào nhau, những đôi chân xỏ trong quần jeansngồi ép vào nhau. Tiếng thở của chúng tôi. Trước khi tất cả chúng tôi ngừng tin rằng một cơn lốc xoáy, hay bất cứ thứ gì có thể làm hại chúng tôi.

Trong thang máy, những con số trên nút bấm phát sáng và cảm giác háo hức là lạ nhen nhóm trong tôi. Giống như trước khi bắt đầu một trò chơi. Ngực ưỡn lên, kiễng chân, mọi thứ rạo rực trong đầu (nhấc cánh tay lên cao hơn, không sợ hãi, đếm số, kiềm chế và hát gì đó trong đầu), cơ thể căng cứng và sẵn sàng đối mặt, tôi cảm thấy mình như một cái lò xo đang bị ép lại: Hãy để tôi tự do, để tôi tự do, tôi sẽ cho bạn thấy sự dữ dội, phấn khích của tôi.

“Addy,” Huấn Luyện Viên nói, mở cửa và giật mình, như thể cô gần như quên mất rằng cô đã gọi cho tôi, như thể tôi đã tự tiện xông đến nhà riêng của cô vào nửa đêm.

Căn hộ tối om, chỉ có một chiếc bóng đèn sợi đốt chiếu sáng ở góc xa. Một bể cá có mái che đặt trên cái bàn dựa vào tường, nước đục ngầu như có khói bên trong, trông như một cái vạc dầu có chiếu đèn, chứ thú thật tôi không thấy một con cá nào.

Cô đi chân trần, trông cô nhỏ xíu trong chiếc áo gió bằng nilon kéo cao che kín cổ và đỉnh cằm của cô. Tóc cô vén hờ hững sau tai.

“Huấn Luyện Viên,” tôi mở miệng.

“Cởi giày ra đi,” cô ra lệnh. Tôi nghĩ cô muốn giữ sạch cái sàn lát gỗ, mặc dù trông cũng không đẹp lắm, tôi cởi đôi dép xỏ ngón ra và đặt chúng cạnh cửa.

Chúng tôi đang đứng ở tiền sảnh, dẫn vào một phòng ăn nhỏ có một chiếc bàn sơn mài dày màu đen. Chúng tôi vừa đi qua phòng khách, mỗi góc đặt một cái ghế da.

Quay lại nhìn cô, tôi thấy tay cô cầm gì đó, thì ra là đôi giày tennis của cô, ướt sũng.

“Cô đã rửa chúng trong bồn rửa,” cô nói, như đọc được câu hỏi trong đầu tôi. Đột nhiên, cô giúi chúng vào tay tôi.

“Giữ hộ cô nhé? Cô cần phải suy nghĩ. Cô cần phải sắp xếp lại mọi thứ trong đầu đã.”

Tôi gật đầu, nhưng mắt vẫn tiếp tục nhìn ra phía sau chiếc ghế sô-pha lớn nằm chắn ngang căn phòng trông như một vết đen lớn loang lổ.

Có lẽ là do ánh sáng từ bể cá hắt ra tạo thành một cái bóng đen như vậy.

Nhưng nhìn cách đôi mắt Huấn Luyện Viên dường như rưng rưng khi nhìn tôi, đồng tử nhỏ lại như mũi đinh thì có vẻ không phải vậy.

“Cái gì ở đó vậy?” Tôi nói, nghiêng đầu về phía ghế sô-pha. “Huấn Luyện Viên, đằng kia có cái gì vậy?”

Cô nhìn tôi trong giây lát, đưa tay vuốt tóc, đầy vẻ tăm tối.

Sau đó, cô quay lại nhìn chiếc ghế sô-pha, tôi cũng thế.

Tôi giữ chặt đôi giày và nhích dần về phía ghế sô-pha.

Tôi có thể nghe thấy tiếng thở hổn hển của cô phía sau lưng. Tôi căng mắt quan sát.

Sàn gỗ kêu cót két và bóng đen của chiếc ghế sô-pha chắn ngang căn phòng nhòe đi trước mặt tôi.

Bước đi thật chậm, chất tẩy trắng nhiễu ra từ đôi giày thể thao gần như khiến tôi mắc nghẹn, tôi cảm thấy có thứ gì đó nhỏ, tròn, cộm dưới lòng bàn chân. Có thể là một cái nút hoặc một cuộn chỉ.

Khi tôi tiến lại gần hơn, đã đi xa khỏi khu vực phòng khách vài mét, lưng ghế sô-pha dường như lớn hơn, cao hơn cả khung thành bóng đá, hơn biểu tượng Đại bàng dang rộng đôi cánh trên sân.

Chân phải của tôi chần chừ bước lên tấm thảm tròn ở giữa phòng. Bước lên nó tôi có cảm giác như bước vào một vùng nước đen.

Eee! Điện thoại của tôi rung lên như hạt đậu nhảy Mexico. Eee!

Tôi chắc chắn Huấn Luyện Viên đã nghe thấy tiếng rung, nhưng cô không biểu lộ gì. Cô vẫn tập trung vào chiếc ghế sô-pha, vào cái thứ nằm đằng sau nó.

Tôi xoay người, dùng ngón tay nhấn giữ nút Tắt mạnh đến mức suýt rơi điện thoại ra khỏi túi.

Thở sâu.

Thở sâu.

Tôi, bây giờ chỉ cách chiếc ghế sô-pha dài thượt kia vài bước, nhìn quanh góc ghế, nhìn tay vịn bọc da có vảy của nó. Tôi thấy một cái gì đó trên sàn nhà.

“Cô tự vào bằng cái chìa khóa anh ấy đưa,” – Huấn Luyện Viên nói, trả lời nhiều câu hỏi nữa mà tôi còn chưa hỏi. “Trước đó cô bấm chuông cửa, nhưng anh ấy không trả lời. Cô bước vào và anh ấy ở đó. Ôii, anh ấy đã ở đó.”

Đầu tiên, tôi nhìn thấy ánh sáng lấp lánh của mái tóc vàng sẫm đan xen trong tấm thảm dệt.

Sau đó, bước về phía trước, tôi thấy nhiều hơn.

Giày thể thao của Huấn Luyện Viên tuột khỏi tay tôi, dây giày sượt qua chân tôi khi chúng rơi xuống thảm một cái bộp.

Anh ấy đây rồi.

Anh ấy đây rồi.

Đó là Trung sĩ. Đó là Will.

“Addy,” Huấn Luyện Viên thì thầm, đằng sau tôi. “Cô không nghĩ là em muốn… Cô không nghĩ em cần phải… Addy… nó có giống như cô nghĩ không?”

*

Anh cởi trần, chỉ quấn quanh người một chiếc khăn tắm, cánh tay duỗi thẳng, anh giống như một trong những bức ảnh vị thánh được bọc kính mà các cô gái theo đạo Công giáo luôn mang theo khi học giáo lý. Thánh Sebastian, đầu luôn ngoái ra phía sau, cơ thể đẹp đẽ đang chịu đựng khổ đau.

“Addy,” Huấn Luyện Viên gần như thút thít. Giống như cô bé Caitlin, sợ hãi khi vừa thức dậy.

Tôi cứ dán mắt vào đó. Vào Will. Trên sàn nhà.

Trong những bức tranh vị thánh đó, thân thể của họ luôn bị xé nát, xẻ thịt, băm vằm. Nhưng khuôn mặt của họ thì thật đáng yêu, thật yên bình.

Nhưng khuôn mặt của Will trông bất bình và không hề thanh thản.

Mắt tôi dán vào thứ từng là miệng của Will, nhưng bây giờ là một bông hoa màu đỏ, các tua của nó mọc dài ra khắp các góc và, giống như một bông anh túc, ở giữa có một cái xoáy màu đen.

Trong những bức ảnh, vị thánh đó có đôi mắt đẹp, luôn nhìn hướng lên.

Và, như để phá hỏng gương mặt vốn dĩ đẹp trai, đôi mắt của anh ấy, chúng cũng đang trợn ngược lên.

Nhưng dường như không phải là hướng về Vương Quốc Đức Chúa Trời mà là về chiếc quạt trần đang quay trên đầu.

Nhìn lên để anh không phải nhìn thấy khuôn mặt bị hủy hoại.

Phía sau đầu anh, trên tấm thảm có một mảng tối và ướt.

Mua sách Dare Me – Đừng Thách Tôi ở đâu?

Giá trên thị trường cuốn “Dare Me – Đừng Thách Tôi” khoảng 51.000đ đến 76.000đ. Tuy nhiên bạn có thể tham khảo sách trên các trang thương mại điện tử như: Shopee, Newshop, Fahasa, Tiki…

1 Giá khuyến mãi ưu tiên số 1 “Dare Me – Đừng Thách Tôi Tiki” tại đây

2 Giá khuyến mãi ưu tiên số 2 “Dare Me – Đừng Thách Tôi Shopee” tại đây

3 Giá khuyến mãi ưu tiên số 3 “Dare Me – Đừng Thách Tôi Fahasa” tại đây

Đọc sách Dare Me – Đừng Thách Tôi ebook pdf

Để download “sách Dare Me – Đừng Thách Tôi pdf” bạn cần có tài khoản tại Siêu thị sách 86 hoặc đồng thời (Like Page Sach86 và comment Email) phía dưới để nhận link tải sách.

(Trong nhiều trường hợp vướng mắc về bản quyền hoặc mới xuất bản nên một số link sách sẽ không được cung cấp. Hoặc số lượng fan xin sách quá nhiều Sach86 không thể gửi kịp trong thời gian 15 ngày nên rất mong mọi người thông cảm).

THÔNG BÁO QUAN TRỌNG: Từ ngày 05/09/2021 Sách 86 tạm thời ngừng cung cấp các bản [Ebook, Pdf] với lý do vướng mắc về bản quyền. Tính năng tải sách sẽ được mở lại khi có thông báo mới. MỘT SỐ SÁCH VẪN ĐƯỢC TẢI

Xem thêm

Từ khóa tìm kiếm: Review sách, Tải sách, Ebook, Pdf, Download free

Dare Me – Đừng Thách Tôi
Ngu?n:

Siêu thị sách 86.

How useful was this post?

Click on a star to rate it!

Average rating 0 / 5. Vote count: 0

No votes so far! Be the first to rate this post.

    Trả lời

    Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai.

    Tailieu4u.com - chia sẻ ebook- download free © 2017 Frontier Theme